Phát họa người ngoài hành tinh trên hang động ở Ấn Độ

Các hình vẽ trong một hang động ở Ấn Độ có thể ám chỉ rằng người ngoài hành tinh từng xuất hiện ở khu vực này từ 10.000 năm trước.


nguoi-ngoai-hanh-tinh
Hình vẽ các sinh vật có hình dáng giống người, đầu phình to, không có mũi và miệng trên hang động ở Ấn Độ.


Các hình vẽ được phát hiện trên hang động thuộc vùng Charama, bang Chhattisgarh của Ấn Độ. Hình vẽ mô tả các sinh vật lạ có hình giáng giống người, đầu phình to, không có mũi và miệng; một vật ba chân có thể là một chiếc xe. Một số hình khác ám chỉ họ đang cầm vật gì đó giống vũ khí và không có hình dáng rõ ràng. Theo Times of India, những hình vẽ này có niên đại ít nhất 10.000 năm tuổi.

RT cho hay, nơi phát hiện hình vẽ cổ đại là hệ thống hang động nằm dưới làng Chandeli và Gotitola. Người dân địa phương từng truyền tai nhau câu chuyện về người rohela. Họ là những sinh vật có hình dáng nhỏ bé, xuất hiện từ bầu trời rồi đưa dân làng đi xa và không bao giờ trở lại.

Một nhà khảo cổ học có tên JR Bhagat tin rằng những hình vẽ này có thể là bằng chứng cho một giả thuyết cổ xưa. Theo giả thuyết này, những người đến từ nền văn minh ngoài hành tinh từ ghé thăm Trái Đất từ thời tiền sử.

Phát hiện này cho thấy rằng con người ở thời tiền sử có thể đã nhìn thấy hoặc tưởng tượng đến hình ảnh của sinh vật lạ đến từ các hành tinh khác.

Các nhà nghiên cứu của địa phương sẽ hợp tác với cơ quan vũ trụ quốc gia và NASA để trao đổi về phát hiện này.

Sưu tầm Internet.

Sự ra đi của Toàn Shinoda và bài học cuộc sống cho giới trẻ

Sau khi vlogger Toàn Shinoda đột ngột qua đời, nhiều bạn trẻ cho biết sẽ cố gắng trân trọng cuộc sống, và cháy hết mình mỗi ngày để không phải hối tiếc.


Cùng với Wanbi Tuấn Anh, việc giã từ cuộc đời khi còn quá trẻ của Toàn Shinoda đã mang lại nhiều xót thương cho người ở lại. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, có lẽ mỗi người đều tự thấy mình may mắn hơn họ vì còn cơ hội để thực hiện những mơ ước, cũng như thể hiện tình cảm đối với những người mình thương yêu. Trong nhiều ngày qua, cư dân mạng Việt thể hiện những dòng chia sẻ cảm xúc hơn, sâu lắng hơn. Dường như sự ra đi đột ngột của một tài năng trẻ khiến họ sống chậm lại để rút ra những bài học đáng quý cho cuộc đời mình.

Sống vì đam mê, không lãng phí thời gian

Là cựu học sinh của trường Amsterdam Hà Nội, nhận học bổng toàn phần của trường đại học top 20 tại Mỹ…bảng thành tích đáng nể này đủ để bất cứ ai cũng phải khâm phục khả năng học tập của Toàn Shinoda.

Nhưng điều khiến nhiều người phục anh, là việc lựa chọn quay về cống hiến cho đất nước thay vì ở lại phát triển sự nghiệp nơi xứ người. Đây là suy nghĩ rất tiến bộ mà thế hệ trẻ cần học hỏi. Bởi anh đã không phụ công nơi đã sinh thành và nuôi dưỡng mình để có được thành công trong hiện tại.
Sự ra đi của Toàn Shinoda và bài học cuộc sống cho giới trẻ


Những hình ảnh này chỉ còn lại trong quá khứ.


Học giỏi, nói tiếng Anh chuẩn, anh không ngần ngại chia sẻ kinh nghiệm học tập của mình qua các video trên Youtube. Nhiều bạn trẻ không khỏi tiếc nuối khi công trình của anh còn đang dang dở, và họ vẫn còn trông chờ những bài học tiếp theo.

Là một trong những người tiên phong đưa vlog du nhập vào Việt Nam, với thái độ làm việc nghiêm túc, Toàn Shinoda đã truyền tải những nội dung nóng hổi của giới trẻ dưới góc nhìn hài hước nhưng cũng rất thâm thúy và sâu sắc.

Bạn đọc tên Nam chia sẻ: “Không thể tin vào mắt mình khi đọc được tin anh đã qua đời. Một chàng trai năng nổ vui vẻ hài hước và đầy tài năng lại ra đi một cách đột ngột như thế. Chính anh là người đưa tôi đến với vlog. Xem các clip của anh ngoài sự hài hước vui nhộn thì trong đó ẩn chứa rất nhiều bài học khiến tôi phải suy nghĩ. Tôi đã xem rất nhiều vlog của các bạn khác nhưng vẫn thích anh nhất vì toát lên vẻ chín chắn và trưởng thành hơn. Vậy là từ nay tôi sẽ không còn được xem các vlog mới của anh nữa rồi”.

Những năm tháng học tập ở nước ngoài đem lại cho anh kinh nghiệm sống quí giá, và cách tư duy của những người trẻ hiện đại. Quay về Việt Nam, làm việc cho ngành ngân hàng, một công việc có thu nhập khá nhưng anh đã chọn hướng đi riêng cho mình, là tự tạo lập sự nghiệp với lĩnh vực tư vấn du học và các hoạt động trên Youtube. Anh cho rằng cần làm chủ công việc của mình thay vì đi làm thuê cho người khác. Toàn Shinoda là tấm gương của một người biết sống vì đam mê, không ngại thất bại. Những điều anh làm được ở độ tuổi của mình có mấy ai?

Điều đáng học hỏi ở anh là thái độ sống nhiệt tình với cuộc đời, không để lãng phí một phút giây nào để làm những việc có ích.

Sống chân thành với bạn bè

Trong album để nhớ về chàng ca sỹ Wanbi Tuấn Anh có ca khúc Nụ cười còn mãi với những ca từ xúc động: “Khi tôi khóc là ngày tôi bước đến cuộc đời, niềm hân hoan với bao tiếng cười. Khi tôi vui là ngày tôi đã lớn khôn rồi, và mọi người vẫn ở bên tôi”. Câu hát này gợi liên tưởng đến câu nói “Khi ta sinh ra, mọi người cười còn ta thì khóc. Hãy sống sao cho khi ta chết đi rồi, mọi người khóc còn ta thì cười!”. Có ai từng nghĩ mình sẽ sống được bao nhiêu năm, làm được bao nhiêu việc và khóc cười bao nhiêu lần hay không? Duy chỉ có chào đời và chết đi là mỗi người chỉ được làm một lần trong đời mà thôi.



27 năm trên cuộc đời là quá ngắn ngủi đối với người trẻ nhiều hoài bão như Toàn Shinoda. Anh để lại niềm tiếc thương vô hạn với mọi người.

Một người sống chân thành với bạn bè, khi mất đi, những ấn tượng tốt đẹp về con người này sẽ còn lưu giữ trong lòng họ. Có lẽ vì thế, những câu nói trách móc cuối cùng của người bạn thân 20 năm gây xúc động hơn cả. Vì với bạn bè, anh còn nợ họ những hứa hẹn. Hơn hết, họ mất đi một thói quen chuyện trò, vui đùa cùng người bạn thân. Phải hết sức kìm nén, người đó mới có thể viết được những dòng tâm sự xúc động mà xót xa như vậy.

Quãng đời tuy ít ỏi nhưng hết sức ý nghĩa khi anh mang lại niềm vui cho mọi người, đem lại niềm tin và cảm hứng trong công việc và học tập. Bởi chính ảnh hưởng tích cực đến thế hệ trẻ của anh đã là một sự cống hiến lớn lao. Như một chú chim họa mi, bằng giọng hát của mình, anh đã hát hết những khúc ca đẹp về cuộc sống.

Nói lời yêu thương khi còn có thể

Cuộc sống không lường trước điều gì, người còn đó nay bước đi vội vã như vậy nào có sự báo trước.

Chuyện tình của anh và An Nguy có lẽ đã kết thúc lặng lẽ, ở thời điểm nào chỉ người trong cuộc mới biết. Nhưng dù không còn bên nhau, tình cảm với những ngày tháng yêu thương vẫn còn trong tim mỗi người. Người ở lại bao giờ cũng đau đớn hơn cả.

Một bạn trẻ chia sẻ: “Sáng giờ đọc tin một bạn hot vlogger qua đời. Mình thấy thương cảm cô bạn gái ở xa. Yêu xa, về không được bao lâu, phải xa nhau, giờ thì xa luôn, có về cũng không còn người để gặp. Cảm giác cuộc sống đã ngắn ngủi rồi, tuổi trẻ còn ngắn ngủi hơn. Xa nhau để nhớ nhau nhiều hơn, nhưng xa nhau làm gì khi bên nhau chưa bao giờ đủ? Cuộc sống ác lắm, xa một tí, đã cho xa luôn rồi. Ai mà không sợ, nhưng ai có thể ngờ? Cho nên cứ sống trọn đam mê, yêu đời và tự tìm cho mình thanh thản, bình yên trong tâm hồn đi”.

Theo 2Sao

Đừng bao giờ viết tắt những từ: "Cảm ơn", "Xin lỗi" hay "Làm ơn"

Khi bạn nói lời cảm ơn (thanks) tới một ai đó, nghĩa là bạn đang biểu thị sự biết ơn của mình tới người đó. Bạn đang nói với người đó rằng, bạn thực sự đánh giá cao những gì mà người đó đã làm cho bạn.


Nếu một ai đó ban tặng cho bạn một thứ gì đó mà không hề chờ mong nhận lại từ bạn (và thậm chí nếu họ có muốn thế đi nữa), thì bạn thực sự nên phải bày tỏ sự biết ơn của mình với họ. Cách tốt nhất để bày tỏ điều này chính là nói lời cảm ơn (thank) tới họ, mà giới trẻ vẫn thường ‘gõ tắt’ trong 2 ba từ như “thx” hoặc “10x” thậm chí là “ty” hoặc một vài cụm từ tương tự vậy. Tôi không thể tin được rằng, một ai đó thực sự biết ơn khi anh/cô ta thậm chí còn không có thời gian/công sức để gõ đầy đủ cụm từ “thanks”, thay vào đó họ lại gõ tắt nó thành “thx” hoặc các cụm từ tương tự để ‘đỡ tốn công’ gõ.


Hãy nói lời cảm ơn một cách chân thành nhất, dù chỉ là qua những ký tự ngắn gọn như thế này


Một điều khác nữa là khi nói lời xin lỗi (sorry) tới mọi người. Người ta thường nói rằng lời “xin lỗi” luôn là câu nói quan trọng nhất và đồng thời cũng là từ ‘khó khăn’ nhất mà bạn phải nói ra. Nếu một ai đó nghĩ rằng, họ không cần mất công phải gõ toàn bộ cụm từ “sorry” mà thay vào đó lại sử dụng các cụm từ viết tắt như “sry” hay “soz” v.v…, thì tôi khó mà tin được rằng họ thực sự cảm thấy ‘đáng tiếc’ trước sự việc/hoàn cảnh ấy. Nó giống với kiểu “Ô-kê, dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ chỉ cần giải quyết sai lầm lớn mà tôi đã gây ra bằng lời nói ‘sry’”. Dù có thể bạn vẫn hiểu được những gì họ nói, nhưng làm sao bạn có thể cảm thấy sự đồng cảm, chia sẻ và thậm chí là sự ‘hối lỗi’ của những người viết ra những cụm từ cụt ngủn, tối nghĩa như vậy?



Và từ thứ 3 là từ “please” – trong tiếng Việt từ này tương đương với từ: làm ơn, vui lòng …. và tất nhiên cũng không nên …’gõ tắt’ từ này. Xét về ngữ cảnh sử dụng, nó hơi giống với từ “thanks”, nó có nghĩa là “tôi sẽ đánh giá bạn rất cao nếu bạn giúp tôi giải quyết vấn đề này.” Nó sẽ chuyển đi một thông điệp nói rằng bạn là một người lịch thiệp, và tăng các cơ hội nhận được trợ giúp. Vì vậy xin đừng làm mất đi cơ hội lớn đó bằng cách sử dụng những cụm từ viết tắt như “plz” hay “pls”, mà bản thân hành vi khi sử dụng các ‘từ tắt’ đó đã đi ngược với ý nghĩa cao đẹp của từ gốc được sử dụng.


Tôi thực sự không thể nhớ nổi còn có bao nhiêu từ viết tắt khác nữa mà giới trẻ đang sử dụng trong giao tiếp thư tín và văn bản hằng ngày, dù việc tóm tắt đó chỉ mang lại sự rắc rối khi gõ và ‘dịch’ các ‘thông điệp câm’ kia. Tôi cho rằng: Với các bạn trẻ, việc sử dụng các ngôn từ ‘viết tắt’ kia thực sự tạo ra sự thân thiện, thoải mái, cởi mở và một chút tinh nghịch, trẻ trung mang sắc màu @ khi giao tiếp với những người thân quen và hiểu những gì họ nói với nhau, và cũng biết chắc rằng người mà bạn đối thoại bằng ngôn từ đó sẽ không quá chú ý hay bận tâm về ‘cách dùng từ’ đó của bạn.


Nhưng thực sự thì nó phù hợp với văn hóa ‘chat’ trên IM, Facebook, MSN… hơn là văn hóa giao tiếp trên các diễn đàn, thư từ , nơi mà mọi người thường dành nhiều thời gian của họ cho cộng đồng để giúp đỡ người khác một cách vô tư và gần như ‘miễn phí’. Tại đó, bạn đừng nên viết tắt những cụm từ quan trọng về mặt biểu cảm như “thanks”, “sorry” và “please”, đơn giản bởi vì chúng là một trong những ngôn từ thể hiện mạnh mẽ nhất về sự biết ơn, tôn trọng, chân thành và sẻ chia.


Theo FB

10 điều nông nổi của giới trẻ


1. Nhuộm tóc lòe loẹt, ăn mặc “thiếu vải”. Lớn lên mới hiểu, muốn có bạn bè đàng hoàng, trước tiên mình phải đàng hoàng đã.

2. Chạy xe máy và phóng nhanh, rú ga. Nhưng vài năm sau, họ lại căm ghét bọn trẻ thích thể hiện như họ ngày ấy. Đơn giản vì càng lớn, ý thức càng cao và họ hiểu rằng, việc làm “anh hùng xa lộ” có thể để lại nhiều hậu quả đáng tiếc.

3. Bỏ học nhiều buổi để đi chơi cùng bạn bè. Để rồi khi bạn bè bắt đầu vui chơi, hưởng thụ, họ lại phải học hành và làm việc vất vả.

4. Có bao nhiêu tiền là xài hết, vì “tuổi trẻ có mấy khi”. Để rồi những lúc ốm đau, bệnh tật, lại phải chạy vạy khắp chốn. Nhìn bạn bè sắm sửa được đủ thứ nhờ tiền tiết kiệm, lại bắt đầu tặc lưỡi: “Giá mà hồi đó biết lo xa hơn”.

5. “Cặp kè” hết người này đến người khác, hời hợt trong tình yêu, thích “nhận lại” chứ không “cho đi”. Lớn lên một chút, bạn bè đều đã có người yêu, bản thân vẫn cô đơn một mình.

6. Không trân trọng sức khỏe của mình. Khi trưởng thành mới nhận ra được “hậu quả” thì đã muộn.

7. Thích “làm quá” lên, một chuyện chẳng có gì cũng buồn cả tuần. Khi họ bước qua tuổi trẻ, họ nhận ra có những nỗi buồn chỉ muốn giấu cho riêng mình.

8. Muốn “hơn thua” với tình địch và hay “dằn mặt” đối thủ.Lớn rồi thì họ lặng lẽ hơn, cạnh tranh một cách công bằng hơn, biết nhường nhịn hơn.

9. Khi yêu thì yêu hết mình, để rồi tình yêu không còn thì đau khổ cùng cực. Lớn lên họ nhận ra rằng, đôi khi tình yêu cần phải lí trí một chút.

10. Chỉ vì lòng đố kị mà đánh mất đi nhiều người bạn tốt. Càng lớn chúng ta càng khó tìm được một người bạn thật sự hiểu mình.




 Theo Clovers

Áo lót tình yêu - tự cởi thông qua cảm xúc

Nếu cô gái không có tình cảm với chàng trai thì dù anh ta cố gắng thế nào cũng không thể cởi được áo lót của cô.




  Nếu cô gái không có tình cảm với chàng trai thì anh ta không thể cởi được áo lót của cô


Công ty Ravijour ở Nhật đã thiết kế một sản phẩm mới mang tính cách mạng cho phụ nữ. "Áo lót thử thách tình yêu" là sản phẩm đồ lót đầu tiên trên thế giới đọc được cảm xúc của người mặc. Chiếc áo lót sẽ tự cởi khi cô gái có cảm tình thật sự với chàng trai còn nếu không dù anh ta có làm mọi cách cũng không cởi được.

Ứng dụng này sẽ phân tích nhịp tim của người mặc


Chiếc áo được quảng cáo là "công cụ để kiểm tra tình yêu đích thực". Ravijour đã thiết kế sản phẩm này nhân dịp 10 năm thành lập công ty. Bên trong áo có gắn thiết bị cảm biến để do nhịp tim của người mặc. Các dữ liệu từ bộ cảm biến sẽ được gửi đến một ứng dụng đặc biệt trên điện thoại. Ứng dụng này sẽ phân tích nhịp tim của người mặc áo. Nếu nhịp tim đạt tới giới hạn xác định thì chiếc áo sẽ tự cởi.




Nếu nhịp tim của người mặc áo đạt tới giới hạn xác định thì chiếc áo sẽ tự cởi




Chiếc áo sẽ tự cởi


Nguồn gốc tháng 7 được gọi là tháng cô hồn và những điều kiêng kỵ

Người Việt xem tháng 7 là tháng cô hồn, dã quỷ. Hầu hết các hoạt động kinh doanh, khởi công xây dựng, cưới hỏi... đều "trừ" tháng 7 ra. Sự thực ra sao?


1. Khởi nguồn từ những truyền thuyết dân gian

Cúng cô hồn là một tín ngưỡng tâm linh truyền thống của người Việt Nam. Người Việt cổ tin rằng, con người gồm hai phần - hồn và xác. Khi mất đi, phần hồn còn tồn tại, tùy theo việc khi còn sống làm mà người mất sẽ được đầu thai kiếp khác hay bị đày xuống địa ngục, thậm chí lang thang quấy rối người thường. Và cúng cô hồn từ đó mà xuất hiện.

Diêm Vương cai quản địa ngục sẽ mở cửa Quỷ môn quan tháng 7 hàng năm.

Theo nhiều người, tín ngưỡng này được coi là một hành động nhân đạo, cứu giúp cho những linh hồn khốn khổ của người Việt. Trong năm, lễ cúng cô hồn vào tháng 7 âm lịch là lớn nhất, thường trùng với lễ Vu Lan của Phật giáo.

Dưới góc độ Đạo giáo, tục cúng cô hồn bắt nguồn từ tích cổ Trung Hoa. Mỗi năm, Diêm Vương lại cho mở Quỷ môn quan từ ngày 2/7, để quỷ đói được trở lại cõi trần và đến rằm thì quay về bởi cửa địa ngục sẽ đóng.

Một hình ảnh minh họa quỷ đói trong tín ngưỡng Á Đông.

Do đó, vào tháng 7 âm lịch, người ta quan niệm trên dương thế có rất nhiều quỷ đói nên phải cúng cháo, gạo, muối hối lộ cho chúng để chúng không quấy nhiễu cuộc sống bình thường. Thậm chí, nhiều nơi người ta còn gọi quỷ đói là “người anh em tốt”, “thần cửa sau” để lấy lòng những linh hồn quỷ này.

Để xoa dịu quỷ đói, người ta thường gọi chúng là “người anh em tốt”,“thần cửa sau” và "hối lộ" bằng muối, gạo, cháo.

Cũng có một tích Phật lý giải phong tục cúng cô hồn. Theo đó, phật A Nan Đà một hôm khi đang ngồi trong tịnh thất thì có một con quỷ miệng lửa (diệm khẩu) hiện lên báo rằng, 3 ngày nữa Phật sẽ qua đời và bị hóa thành quỷ đói. Cách duy nhất để sống đó là cúng cho bọn quỷ đói (ngạ quỷ) thức ăn để được tăng thọ. A Nan Đà sau đó đi gặp Đức Phật, được Phật truyền cho bài chú “Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Đà La Ni”, đem tụng trong lễ cúng để thêm phước.

Lũ ngạ quỷ thường sống tại những nơi nhơ nhớp, chuyên quấy rối cuộc sống người dân.

Y theo lời báo của quỷ miệng lửa, A Nan Đà sau đó làm theo, cúng quỷ đói và đọc bài chú Đức Phật truyền cho nên mới thoát được kiếp nạn.

2. Ngạ quỷ - nỗi kinh sợ trong tháng cô hồn

Trong số những cô hồn, ma quỷ hay phá quấy người dân, dân gian xưa thường xuyên nhắc tới ngạ quỷ (quỷ đói). Trong các thuyết Phật giáo, người ta cho rằng, ngạ quỷ là một dạng tái sinh khi con người chết đi, nếu làm nhiều việc tốt, chúng sẽ được đầu thai kiếp khác làm người. Ngược lại, nếu làm điều xấu, tùy theo các mức độ mà chúng sẽ bị đầy xuống địa ngục, nhẹ hơn thì đầu thai làm súc sinh và nhẹ nhất làm ngạ quỷ.

Những khu vực vắng vẻ, tối tăm là địa điểm yêu thích của các linh hồn.

Tín ngưỡng dân gian cũng lưu truyền một sự tích khác về quỷ đói. Tương truyền có một gia đình nọ giàu có nhờ bán nước mía. Một hôm, có một nhà sư tới xin nước mía về để chữa bệnh. Người chồng đi vắng, dặn vợ ở nhà tiếp đãi nhà sư cẩn thận.

Nhưng bà vợ tham lam, keo kiệt đã lén đi tiểu vào bát của nhà sư, sau đó trộn chung với nước mía. Nhà sư tinh thông biết chuyện, đã đổ bát nước đi và bỏ về. Sau này, người vợ chết đi, do tội lỗi của mình nên bị đầu thai thành thứ quỷ luôn luôn đói khát, sống ở nơi bẩn thỉu, nhớp nhúa, gọi là quỷ đói.

3. Và bí ẩn với những điều kiêng kỵ

Là một tín ngưỡng dân gian và liên quan rất nhiều tới các linh hồn, quỷ đói nên trong văn hóa người Việt ta có rất nhiều điều kiêng kỵ mỗi dịp tháng cô hồn tới.


Phổ biến nhất, người ta thường kiêng ra đường buổi đêm, nhất là với trẻ con. Phần đông cho rằng, ban đêm là lúc ma quỷ ra đường nên cần tránh xa kẻo bị bắt mất. Ngoài ra, rất nhiều người kiêng tới nỗi không dám lái xe vào ban đêm. Họ sợ sự va chạm - được coi là hành động xúc phạm tới quỷ thần và có thể reo rắc vận rủi sau này.

Ngạ quỷ luôn chầu chực để trêu ghẹo người thường vào tháng cô hồn.

Bơi ngoài sông, ngoài biển cũng là một điều tối kỵ mỗi dịp tháng cô hồn. Ngạ quỷ thường sống ở nơi nhớp nhúa, ẩm ướt, do đó nếu bơi dễ gặp phải chúng, bị chúng kéo chân làm cho chết đuối.

Trẻ em tranh nhau nhặt đồ cúng


Để xoa dịu, lấy lòng ngạ quỷ và các cô hồn, người ta tổ chức lễ cúng cô hồn. Trong lễ này, điều tuyệt đối bị cấm là sờ vào thức ăn trên mâm cúng như gạo, cháo, muối. Người xưa lý giải rằng, làm như vậy là chọc giận ngạ quỷ và chúng sẽ gieo rắc căn bệnh bí hiểm lên người phạm thượng.

 Cần phải tránh xa những chỗ đốt vàng mã cho các cô hồn.


Ngoài ra khi đốt vàng mã hối lộ cho các loài quỷ, ông bà xưa cũng cấm con cháu bước lên hoặc lại gần vùng đốt lửa. Nguyên nhân là vì lửa sẽ mở ra cánh cửa vào thế giới linh hồn, nếu chẳng may dẫm phải sẽ bị quỷ dữ lôi kéo, trêu ghẹo.

Sưu tầm Văn hóa Việt Nam

Có một làng hoa Vạn Thành Đà Lạt đi làm vườn bằng xe hơi

Ở làng hoa Vạn Thành Đà Lạt (Lâm Đồng), việc tìm kiếm những chiếc xe đạp khó hơn "lên trời" vì người dân chủ yếu dùng ô tô.


Xe đạp khó kiếm hơn xe hơi


Ở làng hoa Vạn Thành có một điều lạ: Kiếm chiếc xe đạp còn khó hơn ô tô. Đối với phần lớn người dân Vạn Thành, xe hơi không còn là tài sản xa xỉ nữa. Khi cuộc sống đã đầy đủ, họ xây biệt thự tiền tỷ, tậu xe hơi cũng là điều dễ hiểu.


Rất nhiều gia đình của làng hoa Vạn Thành đã sắm được xe hơi


So với các đại gia lắm tiền nhiều của khác, xe hơi của nông dân Vạn Thành vẫn chưa bằng, phần lớn xe của các lão nông vùng đất này chỉ vài ba trăm triệu trở lại hoặc cao lắm là năm sáu trăm triệu. Nhưng không phải là họ không có sức sắm xe bạc tỷ mà thật ra, họ cũng chẳng cần tậu xe sang hơn để làm gì.Một lão nông của làng hoa tâm sự: "Xe hơi đối với chúng tôi cũng chỉ để phục vụ việc đi lại cho thuận tiện hơn, tránh nắng, tránh mưa, chứ chẳng phải để thể hiện hay khoe khoang sự giàu có".

  Những căn biệt thự sang trọng mọc lên ngày càng nhiều ở làng hoa 60 năm tuổi này.


Về làng hoa Vạn Thành ngày nay có một thực tế khá thú vị, đó là người ta tìm kiếm xe đạp sẽ khó thấy hơn xe hơi. Cả làng có khoảng 200 gia đình nhưng đã có hàng chục chiếc xe con nhiều hãng, đó là còn chưa kể hàng chục chiếc xe tải lớn nhỏ khác chuyên dùng để chở hoa. Bởi thế khi đi trên những con đường của làng hoa, nếu chịu khó quan sát hai bên đường, trong khuôn viên những căn biệt thự sang trọng sẽ thấy những chiếc xe đậu giữa sân.


Chúng tôi đã chạy khắp các con đường của làng hoa Vạn Thành để kiếm một chiếc xe đạp nhưng không có kết quả. Trong khi đó, ở khu trung tâm của làng hoa cứ cách vài chục mét là có một chiếc xe hơi dựng trước cổng. Một điều thú vị nữa là, có không ít gia đình mới xây nhà, tuy chưa đủ điều kiện sắm xe hơi nhưng cũng thiết kế sẳn một góc làm chỗ đậu xe trong tương lai. Điều đó cho thấy gia chủ đang có tính toán sắm xe hơi khi trúng thêm mấy mùa hoa nữa.

Thăng trầm xứ hoa

Để có được cơ ngơi như ngày hôm nay, người dân làng hoa Vạn Thành đã phải trả nhiều giá đắt, thoạt nhìn cứ tưởng nghề trồng hoa an nhàn lại thu nhập cao, thật ra không phải vậy. Theo chân những nhà nông ở làng hoa này mới thấy được nổi cực nhọc hằng ngày của họ. Vào những ngày bình thường, 5 giờ sáng là họ phải lục đục ra vườn cắt hoa để kịp gửi xe đi Sài Gòn hoặc các tỉnh tiêu thụ. Vội vã ăn được bữa sáng cũng đã tám chín giờ, thậm chí công việc bù đầu khiến họ cắt luôn buổi ăn sáng. Đó là còn chưa tính dịp lễ, tết, việc thức khuya hoặc xuyên đêm để cắt, đóng thùng, vận chuyển hoa đi tiêu thụ, bữa văn qua loa, vội vã không có gì là lạ.


 Hoa đã làm thay đổi một vùng đất vốn hoang vu.


Một lão nông tâm sự rằng, làm hoa không sướng như mọi người khắp nơi thường nghĩ, vất vã và độc hại là người trồng hoa phải đối diện. Các ông chủ thường xuyên phải sống trong môi trường của thuốc bảo vệ thực vật, ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe. Hoa hồng là cây rất dễ bị nhiễu bệnh, không phát hiện và điều trị kịp thời thì vụ hoa đó chắc chắn thất bại. Đủ các loại bệnh, nào là nấm lá, rệp, thối rễ… bởi vậy, tuần nào gia chủ cũng phải xịt thuốc hóa học cho hoa.

Nhiều chủ không đủ sức khỏe, phải thuê người phun thuốc với giá cao ngất ngưỡng lên tới hai trăm nghìn một buổi.Nhưng đắng lòng hơn cả vẫn là những vụ hoa ế ẩm, tiền thu không đủ bù chi. Đã có những lúc hoa dội chợ, hàng gửi đi bán không được đành phải đổ bỏ, công sức của nhà nông tan tành theo đời hoa. Thông thường, người trồng hoa hồng ở Vạn Thành lấy số nhiều làm lãi chứ giá bán thực sự không cao. Trung bình mỗi cành hoa hồng gửi đi TP HCM bán sỉ với giá trên 1.000 đồng, nếu trừ nhân công, chi phí đầu tư nhà kính, nhà lưới, thuốc, phân… lời lãi không lớn như mọi người vẫn nghĩ.


 Về làng hoa Vạn Thành kiếm xe hơi dễ hơn xe đạp rất nhiều.


Có một điều lạ trong cách làm ăn của người trồng hoa Vạn Thành nữa là, phần lớn nhà vườn không biết được mình bán hoa với giá bao nhiêu. Hằng ngày họ đều đặn cắt hoa gửi xuống các vựa hoa ở TP HCM để bán giống kiểu ký gởi. Chủ vựa bán xong báo giá lên được bao nhiêu thì biết vậy. Họ làm ăn qua sự tin tưởng và chữ tín.


Không ít lần, nhất là vào dịp tết, lợi dụng sự tin tưởng của người trồng hoa Vạn Thành, một số chủ vựa hoa ở các chợ đầu mối tại TP HCM nhận hoa bán xong rồi “chạy làng” khiến không ít gia đình mất trắng vụ hoa.Với sự lao động cần cù, những nông dân làng hoa Vạn Thành hôm nay đang xây dựng cho mình một cơ ngơi đầy đủ hơn. Thành quả lao động miệt mài của họ là những căn biệt thự sang trọng mọc lên ngày càng nhiều và những chiếc xe hơi ngày càng phổ biến, dễ tìm.

Theo Du lịch Việt Nam